CHÚA NHẬT 1 MÙA VỌNG.A
(Mt. 24:37-44)
TỈNH THỨC
No-e truyện kể ngày xưa,
Đóng tầu lánh nạn, tránh mưa ngập tràn.
Ai ngờ hồng thủy tràn lan,
Phố phường thành thị, biến tan trong ngày.
Người ta ăn uống no say,
Gả chồng dựng vợ, cơ may đổi đời.
Không ngờ chấm dứt một thời,
Trẻ già nam nữ, không nơi tựa đầu.
Sẵn sàng tỉnh thức đêm thâu,
Đến giờ Chúa gọi, khấu đầu vâng theo.
Ngày giờ bất chợt cheo leo,
Ai người kiên vững, vui reo trong lòng.
Con Người sẽ đến trông mong,
Chẳng ai báo trước, trong vòng thời gian.
Hai người cầy ruộng một làn,
Một chàng tiếp nhận, một chàng bỏ rơi.
Hai bà xay bột gọi mời,
Một người lựa chọn, một rời phía sau.
Canh phòng cẩn mật cùng nhau,
Thân tâm tỉnh thức, trước sau tới ngày.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Hôm nay chúng ta bắt đầu bước vào Mùa Vọng. Mùa Vọng là mùa của
sự mong chờ và tỉnh thức. Giáo Hội với tấm lòng yêu thương của người mẹ hiền đã
chuẩn bị cho con cái những món ăn tinh thần nuôi dưỡng rất thích hợp qua
phụng vụ lời Chúa của các mùa lễ.
Trong cuộc lữ hành trần thế với những đổi thay của thời khí và
mùa màng. Giáo Hội dẫn chúng ta bước vào Mùa Vọng với nhiều ý nghĩa khác biệt.
Nhà thờ được chuẩn bị với Vòng Hoa Mùa Vọng và từng cây nến được thắp lên mỗi
tuần. Ánh sáng của cây nến đã dần đẩy lui đêm tối để mở cửa cho ánh sáng tinh
tuyền chiếu dọi.
Bài phúc âm hôm nay giới thiệu cho chúng ta hình ảnh của ngày
cuối đời nơi mỗi người. Ngày giờ sẽ đến với mỗi người trong những hoàn cảnh
khác nhau. Như có hai người đàn ông đang ở ngoài đồng làm việc, một người được
tiếp nhận và một người bị bỏ rơi.
Trong cuộc sống, chúng ta chứng kiến biết bao những người anh em
cùng lứa tuổi, cùng xóm làng và cùng hoàn cảnh đã ra đi. Có người ra đi một
cách rất đột ngột như bị tai nạn, chiến tranh, động đất, sóng thần
và nhiều nguyên nhân khác. Có người được chuẩn bị đôi chút trên giường bệnh.
Sự ra đi nào cũng là sự bất ngờ. Không mấy ai thỏa mãn hoàn toàn với cái chết
của mình trừ khi họ sống trong tỉnh thức.
Phải tỉnh thức như người lính gác mong trời rạng đông. Tỉnh thức
như người bị lạc trong rừng sâu với muông thú hiểm nguy. Tỉnh thức như người
đang lái xe trên đường. Cuộc đời chúng ta là một hành trình đi về một cùng
đích. Thật vậy, nhiều khi chúng ta sống, nhưng lại không ý thức mình đang
sống. Đôi khi thức nhưng chúng ta không tỉnh táo để quan sát sự việc xảy ra
chung quanh. Không gì nguy hiểm bằng khi chúng ta đi lang thang không mục
đích. Do vậy, sống là chúng ta không ngừng tiến về phía trước và tỉnh thức sẽ
giúp chúng ta luôn định hướng để khỏi bị lạc đường.
Hãy chuẩn bị tâm hồn sẵn sàng đón chờ Chúa đến. Chúa sẽ đến với
chúng ta qua nhiều cách trong cuộc sống hiện tại. Chúng ta có thể gặp gỡ Chúa
qua người thân yêu, người nghèo khó ốm đau, trẻ em nơi đầu đường xó chợ, nơi
những người bần cùng nhất của xã hội và qua sự cầu nguyện liên kết với
Chúa. Đôi khi Chúa hiện diện gần bên mà chúng ta không hay biết. Chúng ta hãy
mở rộng cửa đón Chúa qua môi trường và tha nhân.
Chúa cũng sẽ đến bất chợt vào giờ phút cuối cùng của cuộc đời và
vào lúc không ngờ, chúng ta hãy sẵn sàng. Đây thực sự là giây phút quan trọng
mà chúng ta cần chuẩn bị và thức tỉnh để đón Chúa cả bây giờ và ngày sau.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
No comments:
Post a Comment