Nước từ đỉnh núi cao
Từ ngọn thác vĩ hùng
Nước tuôn về thung lũng
Về lòng sông miên man
Chúa là Đấng cao sang
Mà xuống trần khiêm hạ.
Như nước lã bình thường
Dễ dàng chen len lỏi
Qua khe đá nhỏ hẹp
Qua dòng suối quanh co
Đến miền đất khô cằn
Nuôi dưỡng vạn cây cỏ.
Nước không có hình thể
Song bản chất tinh tuyền
Nước thật là uyển chuyển
Dẫu bình vuông hay tròn
Nước mang hình thể đó
Nó chịu lụy hòa mình.
Ôi, nước thật thâm tình
Khi nó là nước mắt
Có ai không biết khóc
Khi nó là nước mắt
Có ai không biết khóc
Ngay cả Đấng Ki-tô
Người đã từng tuôn lệ
Trước mộ La-za-rô
Tiếc cho cuộc đời ai
Dửng dưng không biết khóc?
Khi nước là mồ hôi
Của những người lao động
Nó thật là vô giá
Và cực kỳ vô giá
Là những giọt mồ hôi
Bồi hồi và xao xuyến
Trong vườn Giệt năm xưa.
Những ngày mưa kỷ niệm
Những ngày mưa kỷ niệm
Từ trời cao nhiệm màu
Sau mưa trời lại sáng
Vui vạn vật cỏ cây
Giọt mưa Chúa đong đầy
Cho hồn ai phó thác......
HBTT
HBTT
No comments:
Post a Comment