Friday, February 10, 2012

RA ĐI (Cảm Tạ Mẹ Cứu Vớt)


Tranh Vẽ của HBTT
(Cảm Tạ Mẹ Che Chở)

RA ĐI

Ra đi trên chiếc thuyền con
Ra đi chẳng biết mạng còn hay không?
Sóng gào biển rộng mênh mông
Biển to, thuyền nhỏ, trời Đông u hoài.
Năm ngày trên biển thật dài
Lo buồn , đói khát, môi phai lệ trào
Nhờ ơn Thiên Chúa trên cao
Con tàu cập bến nôn nao cõi lòng…

Vợ hiền bến cũ long đong
Một thân cô độc thay chồng nuôi con
Nợ nần cao tựa núi non
Căn nhà tưởng mất không còn chỗ nương
Nhưng nhờ có Chúa tình thương
Nên nhiều chủ nợ cũng vương chút tình
Căn nhà còn đó yên bình
Ngóng về phương ấy, chủ mình ra sao...

Cha con bên Mỹ lao đao
Học anh văn khó, chữ vào chữ ra
Bơ vơ nơi đất người ta
Như con đò nhỏ mình ba chống chèo
Vươn lên từ cái khổ nghèo
Vì con, vì vợ, qua đèo cam lai

Tạ ơn Thiên Chúa cao vời
Gia đình đoàn tụ, muôn đời tri ân...

HBTT
11/27/2010

***« cam lai » lấy nghĩa từ câu « khổ tận cam lai »
*** Ba và anh cả thì qua Mỹ trước, còn mẹ với 5 con thì ở ViệtNam.

Chúa nói, "Không có tình yêu nào cao trọng bằng tình yêu kẻ hy sinh mạng sống vì người mình yêu".
Sau khi làm bài thơ này xong, tôi đã cảm nhận được lời Chúa nói thật thấm thía. Vì ngoài sự nhận biết Chúa đã hy sinh mạng sống trên Thập Giá để cứu nhân loại, tôi còn cảm nhận được nơi Người tình thương bao la của cha mẹ tôi nữa, đã hy sinh chính mạng sống cho con cái mình. Lúc nào cũng sẵn sàng cho con cái tất cả và đã dành phần tốt nhất cho con. Mong muốn con cái có một tương lai sáng rực ngày mai. Nhưng tiết thay, nhiều khi con cái đã vô tình không hiểu và cảm nhận được điều đó. Tôi xin làm bài thơ này tặng cho ba má tôi, và cám ơn ba má tôi vô cùng. Đã hy sinh mạng sống mình. Xin Chúa trả công bội hậu đến ba má tôi đời này lẫn đời sau. 


No comments:

Post a Comment