Có những hình ảnh ta bắt gặp trong đời
khiến tim mình lặng đi – không vì rực rỡ, không vì lạ lẫm, nhưng vì
chúng ẩn chứa một chiều sâu thẳm của đức tin, của ơn gọi, và của một
tình yêu thầm lặng. Một trong những hình ảnh ấy là tấm áo dòng. Tấm áo
ấy có thể trắng tinh như lời thưa "Xin vâng" ban đầu, có thể đen tuyền
như lời tự nguyện từ bỏ thế gian, hoặc nâu đất như dấu chỉ của một đời
nghèo khó và khiêm hạ. Nhưng cho dù màu sắc và kiểu dáng thế nào, tấm áo
dòng luôn là một biểu tượng sống động của một đời hiến dâng.
Khi nhìn thấy tấm áo dòng, xin hãy nhớ...
...rằng đằng sau lớp vải đơn sơ ấy là một tâm hồn đã từng đấu tranh,
từng trăn trở giữa tiếng gọi của trần thế và lời mời gọi từ Thiên Chúa.
Không ai sinh ra đã mặc áo dòng. Trước khi trở thành tu sĩ, họ cũng là
người như ta: biết mơ ước, biết yêu, biết sợ, biết khát khao một cuộc
sống tròn đầy hạnh phúc. Nhưng giữa ngã ba của định mệnh, họ đã chọn con
đường khó hơn, con đường của từ bỏ để được thuộc trọn về Đấng Tình Yêu.
...rằng tấm áo dòng không che khuất những yếu đuối của con người, nhưng
bao bọc lấy chúng trong lòng thương xót của Thiên Chúa. Người tu sĩ
không mặc áo dòng để trở nên thánh thiện, mà mặc để luôn nhắc nhớ mình
về lý tưởng sống thánh – một lý tưởng phải được chọn lại mỗi ngày, được
sống lại mỗi giờ.
...rằng tấm áo ấy là dấu chỉ của một lời thề khấn, một cam kết suốt đời
sống khó nghèo, vâng phục và khiết tịnh. Những lời khấn ấy không phải là
gông cùm, nhưng là đôi cánh nâng tâm hồn người tu sĩ lên cao, để họ
sống không phải cho riêng mình, mà cho Thiên Chúa và cho tha nhân.
...rằng dưới tấm áo dòng là những con người đang âm thầm sống giữa thế
gian mà không thuộc về thế gian. Họ có thể dạy học, chăm sóc bệnh nhân,
làm ruộng, phục vụ người nghèo, hay chỉ đơn giản là ngồi trong một tu
viện nhỏ cầu nguyện suốt ngày. Nhưng mọi việc họ làm, dù âm thầm hay nổi
bật, đều là một hành vi yêu mến – yêu Chúa trong mọi sự, yêu người
trong từng hy sinh nhỏ bé.
...rằng đôi khi, họ cô đơn. Đôi khi họ mỏi mệt. Đôi khi họ cũng cần một
lời động viên, một ánh mắt cảm thông, một bàn tay nâng đỡ. Họ không phải
là thiên thần. Họ vẫn là con người – nhưng là con người dám sống vì
điều lớn lao hơn chính mình.
...rằng tấm áo dòng không phải là một tấm "mặt nạ" đạo đức, cũng không
là biểu tượng của quyền lực. Nó là tấm khăn lau chân cho người khác, là
chiếc áo choàng của người tôi tớ, là lời tuyên xưng thầm lặng: "Tôi
thuộc về Chúa."
Khi nhìn thấy tấm áo dòng, xin đừng chỉ nhìn bằng ánh mắt ngưỡng mộ hay
tò mò. Xin hãy nhìn bằng ánh mắt của trái tim – trái tim biết cầu
nguyện.
Cầu nguyện cho những người đã can đảm bước theo con đường dâng hiến. Cầu
nguyện để họ luôn trung tín với lời khấn ban đầu, giữa bao đổi thay và
cám dỗ của thời đại. Cầu nguyện để họ mãi là ánh sáng giữa thế gian, là
men giữa lòng xã hội, là hương thơm của Tin Mừng giữa thế giới đang đánh
mất niềm tin và hy vọng.
Và xin hãy nhớ...
...rằng mỗi chúng ta – dù không khoác trên mình tấm áo dòng – cũng được
mời gọi nên thánh, cũng được mời gọi mặc lấy Đức Kitô, sống đời yêu
thương, phục vụ và dâng hiến theo cách của riêng mình. Có thể là trong
gia đình, nơi công sở, trong bổn phận làm vợ chồng, làm cha mẹ, làm con
cái, hay giữa phố xá bon chen – ở đó, chúng ta cũng có thể sống tinh
thần của tấm áo dòng: sống cho Chúa và vì anh em.
"Khi nhìn thấy tấm áo dòng, xin hãy nhớ..." – nhớ đến tình yêu thầm
lặng, đến một đời hiến dâng, và nhớ rằng mỗi người Kitô hữu đều được mời
gọi trở nên dấu chỉ tình yêu của Thiên Chúa trong thế giới hôm nay.
Lạy Chúa, khi con nhìn thấy tấm áo dòng, xin cho tim con được nhắc nhớ
rằng có những con người đã dám sống vì Chúa một cách trọn vẹn. Xin giúp
con biết trân quý ơn gọi tu trì, biết nâng đỡ họ bằng lời cầu nguyện và
tấm lòng cảm thông. Và nếu con cũng được mời gọi, xin cho con đủ can đảm
để đáp lại: "Lạy Chúa, này con đây!"
Amen.
tac gia Du Sinh