HBTT mến;
Những bài thơ HBTT gởi hôm trước đều nhiều hơn 20 câu (20 lines),
trong khi tập san Bông Hồng Nhỏ chỉ nhận những bài thơ dành cho thiếu
nhi theo quy định là có từ 20 dòng trở xuống.
Dưới đây là phần chỉnh sửa của 2 bài thơ mới:
Gia Đình con nai
Nai có tên đuôi trắng
Nai có tên: Đuôi Trắng
Đuôi ngăn ngắn dễ thương
Cái đuôi ngắn dễ thương
Bé thích Đuôi Trắng lắm
Mong được ngắm mỗi ngày
*Mổi(mỗi) ngày đến thường xuyên
Mỗi khi Đuôi Trắng đến
Nơi vùng đất hiền lành.
màu xanh như xanh hơn
Có nai là có rừng!
Đôi chân dài phóng nhanh
Chân nai dài phóng nhanh
Thân hình trông mạnh khoẻ
Đôi tai thẳng rất thính
Đôi mắt đẹp sáng tinh.
Sáng ra trời se lạnh
Khoát áo ấm ra ngoài
Em lụm những quả hạch(quả hạch hay quả hạnh?)
Để dành tặng cho nai.
Mai đến thăm *nửa(nữa) nhé
Mai đến thăm nữa nhé
Bé và nai cùng chơi
Chúng ta là đôi bạn
HBTT xem lại Vũ Thủy sửa như sau:
Đôi Bạn
Nai có tên: Đuôi Trắng
Cái đuôi ngắn dễ thương
Bé thích Đuôi Trắng lắm
Mong được ngắm mỗi ngày
Khi Đuôi Trắng đến chơi
Nơi vùng đất hiền lành.
màu xanh như xanh hơn
Có nai là có rừng!
chân nai từng phóng nhanh
Thân hình trông mạnh khỏe
với đôi tai rất thính
Đôi mắt đẹp sáng tinh.
Lung linh theo tia nắng
Sáng nay trời se lạnh
Khoát áo ấm ra ngoài
Bé lụm những quả hạch
Để dành tặng cho nai.
mai đến thăm nữa nhé
Bé và nai cùng chơi
Chúng ta là đôi bạn...
Vũ Thủy nghĩ chỉ cần những nét đơn sơ như những dòng thơ trên, bài thơ
đã đem lại cho người đọc một cảm xúc nhẹ nhàng về tình bạn và sự đơn
sơ của trẻ là điều mà người lớn có đôi khi thầm mong ước nhưng chẳng
được vì đã bị cuộc sống làm cho con người trở nên nhiều toan tính. “Có
nai là có rừng” cũng là mong ước và hy vọng như Đức Thánh Cha
Phan-xi-cô đã mời gọi chúng ta góp phần nhỏ bé của mình vào việc bảo
vệ môi trường…
Những bài thơ HBTT gởi hôm trước đều nhiều hơn 20 câu (20 lines),
trong khi tập san Bông Hồng Nhỏ chỉ nhận những bài thơ dành cho thiếu
nhi theo quy định là có từ 20 dòng trở xuống.
Dưới đây là phần chỉnh sửa của 2 bài thơ mới:
Gia Đình con nai
Nai có tên đuôi trắng
Nai có tên: Đuôi Trắng
Đuôi ngăn ngắn dễ thương
Cái đuôi ngắn dễ thương
Bé thích Đuôi Trắng lắm
Mong được ngắm mỗi ngày
*Mổi(mỗi) ngày đến thường xuyên
Mỗi khi Đuôi Trắng đến
Nơi vùng đất hiền lành.
màu xanh như xanh hơn
Có nai là có rừng!
Đôi chân dài phóng nhanh
Chân nai dài phóng nhanh
Thân hình trông mạnh khoẻ
Đôi tai thẳng rất thính
Đôi mắt đẹp sáng tinh.
Sáng ra trời se lạnh
Khoát áo ấm ra ngoài
Em lụm những quả hạch(quả hạch hay quả hạnh?)
Để dành tặng cho nai.
Mai đến thăm *nửa(nữa) nhé
Mai đến thăm nữa nhé
Bé và nai cùng chơi
Chúng ta là đôi bạn
HBTT xem lại Vũ Thủy sửa như sau:
Đôi Bạn
Nai có tên: Đuôi Trắng
Cái đuôi ngắn dễ thương
Bé thích Đuôi Trắng lắm
Mong được ngắm mỗi ngày
Khi Đuôi Trắng đến chơi
Nơi vùng đất hiền lành.
màu xanh như xanh hơn
Có nai là có rừng!
chân nai từng phóng nhanh
Thân hình trông mạnh khỏe
với đôi tai rất thính
Đôi mắt đẹp sáng tinh.
Lung linh theo tia nắng
Sáng nay trời se lạnh
Khoát áo ấm ra ngoài
Bé lụm những quả hạch
Để dành tặng cho nai.
mai đến thăm nữa nhé
Bé và nai cùng chơi
Chúng ta là đôi bạn...
Vũ Thủy nghĩ chỉ cần những nét đơn sơ như những dòng thơ trên, bài thơ
đã đem lại cho người đọc một cảm xúc nhẹ nhàng về tình bạn và sự đơn
sơ của trẻ là điều mà người lớn có đôi khi thầm mong ước nhưng chẳng
được vì đã bị cuộc sống làm cho con người trở nên nhiều toan tính. “Có
nai là có rừng” cũng là mong ước và hy vọng như Đức Thánh Cha
Phan-xi-cô đã mời gọi chúng ta góp phần nhỏ bé của mình vào việc bảo
vệ môi trường…
BÀI HỌC BÁC ÁI
Vũ Thủy lưu ý HBTT điều này: thơ khác với văn xuôi ở chỗ nó là những
dòng chữ mô tả cảnh vật hoặc tâm trạng của một con người trước cảnh
vật và sự việc nào đó; ở văn xuôi người ta có thể kể lể dài dòng về
một điều gì đó, nhưng trong thơ chúng ta cần phải mô tả sự việc, sự
vật hay tâm trạng của lòng người càng cô đọng xúc tích càng tốt. Bài
thơ viết về chủ đề bác ái quá dài, nên Vũ Thủy từ ý thơ của HBTT xin
viết ngắn gọn lại như sau:
Vũ Thủy lưu ý HBTT điều này: thơ khác với văn xuôi ở chỗ nó là những
dòng chữ mô tả cảnh vật hoặc tâm trạng của một con người trước cảnh
vật và sự việc nào đó; ở văn xuôi người ta có thể kể lể dài dòng về
một điều gì đó, nhưng trong thơ chúng ta cần phải mô tả sự việc, sự
vật hay tâm trạng của lòng người càng cô đọng xúc tích càng tốt. Bài
thơ viết về chủ đề bác ái quá dài, nên Vũ Thủy từ ý thơ của HBTT xin
viết ngắn gọn lại như sau:
BÀI HỌC BÁC ÁI
Thung lũng hoa vàng
Đẹp rồi cũng tàn
Nhưng, lòng bác ái
Còn mãi không phai!
Một cụ già nọ
Diện mạo xấu xí
Người thân lánh xa
Cụ chẳng có bạn.
Một chiều quạnh hiu
Cụ già tạ thế
Để lại lá thư
Gởi cho cô bé...
Nụ cười của bé
Mỗi lần đến thăm
Tặng cho cụ già
Chút niềm an ủi
Buổi chiều hôm nay
Cụ rời cõi thế
Mang theo nụ cười
Lòng già thanh thản
Tài sản để lại
Tặng cho cô bé
Cô bé ngạc nhiên:
Một gia sản lớn!!!
Nghe đọc di chúc
Có kẻ bất bình
Vì cô bé kia
Chẳng là thân thích!
Đẹp rồi cũng tàn
Nhưng, lòng bác ái
Còn mãi không phai!
Một cụ già nọ
Diện mạo xấu xí
Người thân lánh xa
Cụ chẳng có bạn.
Một chiều quạnh hiu
Cụ già tạ thế
Để lại lá thư
Gởi cho cô bé...
Nụ cười của bé
Mỗi lần đến thăm
Tặng cho cụ già
Chút niềm an ủi
Buổi chiều hôm nay
Cụ rời cõi thế
Mang theo nụ cười
Lòng già thanh thản
Tài sản để lại
Tặng cho cô bé
Cô bé ngạc nhiên:
Một gia sản lớn!!!
Nghe đọc di chúc
Có kẻ bất bình
Vì cô bé kia
Chẳng là thân thích!
No comments:
Post a Comment