Sunday, January 15, 2017

Cô bé Âu_Đình




Cha Anthony Bannon Dòng Đạo Binh Chúa Kitô (Legionaries of Chirst) Kể lại câu chuyện cảm động của bé Audrey. HBTT xin viết lại thành bài thơ này.

Cô bé Âu_Đình
Tính tình vui vẻ!

Lúc bé lên ba
Cùng với mẹ Cha
Viếng thăm Thánh Nữ
Tên Tê-rê-sa
Hớn hở bé nói
"Mai mốt lớn lên
Con làm ma-soeur
Tu trong Dòng Kín."

Kể từ ngày đó
Bé luôn tỏ lộ
Lòng yêu mến Chúa!

Khi lên bảy tuổi
Âu-Đình bệnh nặng
Cả nhà hiến máu
Anh trai hiến tủy
Kết quả không thành. 
Mặc dù xanh xao
Bé vẫn mỉm cười. . .

Âu-Đình thủ thỉ
"Cám ơn Chúa trời
Ý Ngài thể hiện."

Nằm trong bệnh viện
Cô bé cầu nguyện
Xem Lễ Ti-vi
Âu-Đình giải thích
Thánh Lễ là gì
Cho ông bác sĩ. 

Sau cuộc giải phẫu
Bé phải tập đi
Khó nhọc từng bước
Nhưng em bắt trước
Gương Tê-rê-sa
Bước đi nguyện cầu
Cho các thừa sai
Và cho ơn gọi. . .

Giờ phút cuối cùng
Cô bé được tin
Một chàng thanh niên
Nhờ cô cầu nguyện
Đã vào dòng tu.
Âu-Đình thanh thản:
"Ồ, vậy bây giờ
Con nghỉ bình an." 

"Vào Lễ Đức Mẹ Trinh Vương ngày 22/08/1991, bé đã sinh vào cõi vĩnh hằng."  Bé chỉ tròn tám tuổi, lời cúi của bé là "Chúa con ơi, xin giữ gìn con." 
Audrey đã dâng niềm vui và hy vọng cũng như những đau khổ của bé và mọi sự để cầu nguyện cho ơn gọi.  Bây giờ ở Cheshire
là một bằng chứng sống động gần 200 thanh niên từ khắp nơi trong nước đang tu học tại đây để trở thành Linh Mục.
Xin tạ ơn chúa và bé thánh tí hon. 

CHUYỆN VỀ ANTONIETTA



 Cô bé Antonietta Meo ở Roma, sinh năm 1930 tháng 12, ngày 15.  Năm 1936 tháng 4, ngày 25 khi vào khám bệnh bác sĩ bảo bé mắt bệnh ung thư xương.  Tội nghiệp cho bé biết bao một cái chân của bé phải bị cưa cụt.  Người ta thay thế, đắp cho bé một cái chân giả, và bé tiếp tục vẫn đi học.  Cô bé chăm chỉ học rất giỏi, học đâu hiểu đó.  Kể từ ngày đó bé thường xuyên viết những bức thư nhỏ cho Chúa, cạnh bên dường để dưới tượng Chúa Giê-su, để đêm đến Chúa đọc.  Những lá thư ngắn đầy chân tình, tin tưởng, và cầu nguyện.

    Có ngày người ta thấy bé quỳ cầu nguyện, với một cái chân giả đau như thế mà bé quỳ hơn một tiếng đồng hồ bất động trước nhà Nguyện Thánh Thể.  Một ngày kia bé có dòng suy nghĩ rất lạ,  không phải cô giáo dạy mà bé có thể hiểu được một mầu nhiệm cao siêu, mẹ bé rất đổi ngạc nhiên, nhờ bé giải thích, bé nói "Linh hồn mình giống như là trái táo, trong trái táo, có mấy hạt đen, trong hạt đen có những lớp trắng, mẹ biết đó là gì không?  Đó là hông ân đó mẹ."  Mẹ bé không ngờ sao bé có thể so sách, và hiểu được những điều đó! 

    Ngày bé lâm trọng bệnh ở trong nhà thương.  Bố mẹ rất lo lắng cho tính mạng của bé,  bố bé đã gom góp tất cả bức thư và gởi cho Đức Giáo Hoàng Pius XI, sau khi đọc xong Ngài rất cảm động, và hồi âm xin bé cầu nguyện cho Ngài.  Xin Chúa ban ân huệ giống như ân huệ Chúa đã ban cho bé.  Hôm sau bác sĩ đã cho bé vào phòng mổ, và bé lại bị cắt 3 cái xương sườn, đau đớn vô cùng, bác sĩ ngạc nhiên bé chẳng hề than đau.  Bé còn nhờ mẹ viết dùm 2 bức thư cúi cùng, xin ơn chịu đựng, và cầu nguyện cho những người tội lỗi.  Bé còn biết 10 ngày nửa Chúa sẽ rước bé về.

    Ngày Lễ các Thánh Anh Hài năm 1937, một nụ hoa bé nhỏ của Chúa, Ngài đã hái về sớm.  Sau cái chết của bé, có nhiều người được ơn trở về, và nhiều người cũng lãnh nhiều ơn huệ của Chúa nửa. 

    Chúa chính là tia nắng mai soi vào những tâm hồn bé nhỏ.   Cám ơn Chúa đã ban cho Giáo hội một vị thánh nhỏ tuổi nhất, hơn 6 tuổi rưởi.




THƯ GỞI GIÊ-SU
   
Bé Ăng-toan-nét
Chưa đầy sáu tuổi
Được Chúa ban ơn
Thấu hiểu nhiệm màu
Về hồng ân Chúa.
Bé thường viết thư
Để trên đầu giường
Gởi Chúa Giê-su. . .
Lá thư đầu tiên
Bé viết thế này:
"Lạy Chúa Giê-su
Ngày mai đến trường
Con xin phép sơ
Được học giáo lý
Rước lễ lần đầu
Trước Lễ Giáng Sinh
Để được rước Chúa. . .  
Ôi! Chúa Giê-su
Xin Chúa ở cùng
Tim con mãi mãi..."
   
Hơn trăm lá thư
Bé gởi Giê-su
 Đầy tình bác ái
Bé xin ân huệ
Cho người tội lỗi
Và cho chính mình
Được ơn sám hối. . .
  
 Hai thư cuối cùng
Bé không còn sức
Nhờ mẹ viết dùm
Bé đọc mẹ nghe:
"Lạy Chúa Giê-su
Con Yêu Chúa lắm
Muốn cùng Giê-su
Đóng Đinh Thập Tự
Trên đồi Can-vê.
Xin Ngài nhắn lại
Tình con với Chúa."
 "Lạy Chúa Giê-su
Qua những đớn đau
Con dâng lên Chúa
Xin Ngài thứ tha
Cho người tội lỗi.
Con nhỏ của Chúa
Gởi Chúa nụ hôn.”
  
 Bé là nụ hoa
Chúa sớm hái về
Tỏa hương Thiên quốc.


HBTT

Yen wants to share a presentation with you.

CHUYỆN VỀ ANTONIETTA

Personal message from Yen:
CHUYỆN VỀ ANTONIETTA MEO- Slideshow DUY HÂN
CHUYỆN VỀ ANTONIETTA
This message sent from SlideBoom to sr.agathapham@yahoo.com.

Thursday, January 12, 2017

Tuesday, January 10, 2017

NGÔI NHÀ ẤU THƠ

NGÔI NHÀ ẤU THƠ







Trước sân nhà có hoa đào nở trắng
Chùm hoa duyên nồng thắm đón tết Xuân
Hàng cây liễu hoa vàng nở trước sân
Như nụ cười hân hoan người chào đón.


Phía sau nhà có nhiều cây ăn trái
Cây ổi chín trèo hái trái thơm ngon
Cây mãng cầu nhờ tay mẹ chăm nom
 May một lần trái trỗ sinh ngon ngọt.


Có cây điều giờ học chiều phút chót
Nhà hết cơm, chị hái chia em ăn
Có cây dừa gần giếng lớn rất nhanh
Cây đu đủ xanh
gần bên sai trái.

Có vườn chuối, chuối xứ và chuối bột
Ăn một trái rồi thèm muốn ăn thêm
Tối đêm đến đom đóm thắp đèn
Gần hàng xóm luỹ tre xanh mang mát.

Cây cam sành vỏ xanh lại ít hạt
Trái lần cúi tiễn gia chủ ra đi
Có vườn mía,  bông táo trắng li ti
Ngôi nhà xưa ôm trong lòng thương nhớ.


Monday, January 9, 2017

Friday, January 6, 2017

HIỂN LINH LỘ TỎ


 

HIỂN LINH LỘ TỎ

Ba nhà Đạo sĩ phương đông
Một ngôi sao lạ, cùng đồng đến đây
Ba người lối sống riêng tây
Một ngôi sao lạ xum vầy một phương

Ánh sao soi lối đưa đường
Hiển Linh lộ tỏ phi thường Hài Nhi
Ngày nào khao khát ra đi
Bây giờ thỏa nguyện diệu kỳ hân hoan

Ba nhà Đạo sĩ, một đoàn
Một đôi phu phụ tân toan trăm chiều
Một Vua thơ bé mỹ miều
Một hang lạnh lẽo tiêu điều tuyết sương

Một thiên tình sử dị thường
Đất Trời kết nối yêu thương nhiệm mầu
Hiển Linh tỏ lộ cao sâu
Hóa-Công-Nhục-Thể cơ cầu trần gian!

Để cho nhân thế bình an
Hồng ân cứu độ tuôn tràn khắp nơi
Hiển Linh muôn thuở rạng ngời
Bé thơ chính thật Vua Trời cao sang.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

Tuesday, January 3, 2017

Father Jose Maniyangat story

A priest who saw heaven, hell, and purgatory 09/02/10 at 23:45:59 The following is not a story coming out of the rumor mill. The priest whose testimony is given below is the pastor of a Catholic Church in Florida. The testimony is on the website of the parish.
A priest who saw heaven, hell, and purgatory The death experience of Father Jose Maniyangat Francais-Espanol Fr. Jose Maniyangat is currently the pastor of St. Mary's Mother of Mercy Catholic Church in Macclenny, Florida. Here is his personal testimony:
I was born on July 16, 1949 in Kerala, India to my parents, Joseph and Theresa Maniyangat. I am the eldest of seven children: Jose, Mary, Theresa, Lissama, Zachariah, Valsa and Tom.. At the age of fourteen, I entered St. Mary's Minor Seminary in Thiruvalla to begin my studies for the priesthood. Four years later, I went to St. Joseph's Pontifical Major Seminary in Alwaye, Kerala to continue my priestly formation. After completing the seven years of philosophy and theology, I was ordained a priest on January 1, 1975 to serve as a missionary in the Diocese of Thiruvalla. On Sunday April 14, 1985, the Feast of the Divine Mercy, I was going to celebrate Mass at a mission church in the north part of Kerala, and I had a fatal accident. I was riding a motorcycle when I was hit head-on by a jeep driven by a man who was intoxicated after a Hindu festival. I was rushed to a hospital about 35 miles away. On the way, my soul came out from my body and I experienced death. Immediately, I met my Guardian Angel. I saw my body and the people who were carrying me to the hospital. I heard them crying and praying for me. At this time my angel told me: "I am going to take you to Heaven, the Lord wants to meet you and talk with you." He also said that, on the way, he wanted to show me hell and purgatory.
Hell First, the angel escorted me to hell. It was an awful sight! I saw Satan and the devils, an unquenchable fire of about 2,000 degrees Fahrenheit, worms crawling, people screaming and fighting, others being tortured by demons. The angel told me that all these sufferings were due to unrepented mortal sins. Then, I understood that there are seven degrees of suffering or levels according to the number and kinds of mortal sins committed in their earthly lives. The souls looked very ugly, cruel and horrific. It was a fearful experience. I saw people whom I knew, but I am not allowed to reveal their identities. The sins that convicted them were mainly abortion, homosexuality, euthanasia, hatefulness, unforgiveness and sacrilege. The angel told me that if they had repented, they would have avoided hell and gone instead to purgatory. I also understood that some people who repent from these sins might be purified on earth through their sufferings. This way they can avoid purgatory and go straight to heaven. I was surprised when I saw in hell even priests and Bishops, some of whom I never expected to see. Many of them were there because they had misled the people with false teaching and bad example.
Purgatory After the visit to hell, my Guardian Angel escorted me to purgatory. Here too, there are seven degrees of suffering and unquenchable fire. But it is far less intense than hell and there was neither quarreling nor fighting. The main suffering of these souls is their separation from God. Some of those who are in purgatory committed numerous mortal sins, but they were reconciled with God before their death. Even though these souls are suffering, they enjoy peace and the knowledge that one day they will see God face to face. I had a chance to communicate with the souls in purgatory. They asked me to pray for them and to tell the people to pray for them as well, so they can go to heaven quickly. When we pray for these souls, we will receive their gratitude through their prayers, and once they enter heaven, their prayers become even more meritorious. It is difficult for me to describe how beautiful my Guardian Angel is. He is radiant and bright. He is my constant companion and helps me in all my ministries, especially my healing ministry. I experience his presence everywhere I go and I am grateful for his protection in my daily life.
Heaven Next, my angel escorted me to heaven passing through a big dazzling white tunnel. I never experienced this much peace and joy in my life. Then immediately heaven opened up and I heard the most delightful music, which I never heard before. The angels were singing and praising God. I saw all the saints, especially the Blessed Mother and St. Joseph, and many dedicated holy Bishops and priests who were shining like stars. And when I appeared before the Lord, Jesus told me: "I want you to go back to the world. In your second life, you will be an instrument of peace and healing to My people. You will walk in a foreign land and you will speak in a foreign tongue. Everything is possible for you with My grace.." After these words, the Blessed Mother told me: "Do whatever He tells you. I will help you in your ministries." Words can not express the beauty of heaven.. There we find so much peace and happiness, which exceed a million times our imagination. Our Lord is far more beautiful than any image can convey. His face is radiant and luminous and more beautiful than a thousand rising suns. The pictures we see in the world are only a shadow of His magnificence.. The Blessed Mother was next to Jesus; She was so beautiful and radiant. None of the images we see in this world can compare with Her real beauty. Heaven is our real home; we are all created to reach heaven and enjoy God forever. Then, I came back to the world with my angel. While my body was at the hospital, the doctor completed all examinations and I was pronounced dead. The cause of death was bleeding. My family was notified, and since they were far away, the hospital staff decided to move my dead body to the morgue. Because the hospital did not have air conditioners, they were concerned that the body would decompose quickly. As they were moving my dead body to the morgue, my soul came back to the body. I felt an excruciating pain because of so many wounds and broken bones. I began to scream, and then the people became frightened and ran away screaming. One of them approached the doctor and said: "The dead body is screaming." The doctor came to examine the body and found that I was alive. So he said: "Father is alive, it is a miracle! Take him back to the hospital." Now, back at the hospital, they gave me blood transfusions and I was taken to surgery to repair the broken bones. They worked on my lower jaw, ribs, pelvic bone, wrists, and right leg. After two months, I was released from the hospital, but my orthopedic doctor said that I would never walk again. I then said to him: "The Lord who gave me my life back and sent me back to the world will heal me." Once at home, we were all praying for a miracle. Still after a month, and with the casts removed, I was not able to move. But one day while praying I felt an extraordinary pain in my pelvic area. After a short while the pain disappeared completely and I heard a voice saying: "You are healed. Get up and walk." I felt the peace and healing power on my body. I immediately got up and walked. I praised and thanked God for the miracle. I reached my doctor with the news of my healing, and he was amazed. He said: "Your God is the true God. I must follow your God." The doctor was Hindu, and he asked me to teach him about our Church. After studying the Faith, I baptized him and he became Catholic. Following the message from my Guardian Angel, I came to the United States on November 10, 1986 as a missionary priest.... Since June 1999, I have been pastor of St. Mary's Mother of Mercy Catholic Church in Macclenny, Florida. Fr. Jose Maniyangat
Answer by Richard Geraghty on 4/19/2011: