Friday, November 18, 2011

My Sister Hoàng Oanh

HẠT KINH MÂN CÔI
Ảnh của Joseph Ngọc Phạm

Tay lần đếm từng tinh cầu lấp lánh
Nguồn thiêng liêng, xâu chuỗi ngọc, kinh vàng
Chuỗi thần thông đầy thế giá cao sang
Kinh linh diệu rạt rào ơn Thánh Đức.
(Trích thơ của Quang Huấn)


NGUYỆN
Ảnh của Joseph Ngọc Phạm



Xin cho con đức Khôn ngoan sáng suốt
Biết phân biệt tốt xấu để ứng tùy
Con không xin giàu có khỏi gian nguy
Nhưng trọn đời theo Chúa đi đường hẹp
.
(Trích thơ của Cao Trí Dũng)

Thursday, November 17, 2011

MẸ ĐỒNG CÔNG CỨU CHUỘC

MẸ ĐỒNG CÔNG CỨU CHUỘC

Thứ bốn đàng Thánh Giá
Mẹ não nề gặp con
Tay mẹ muốn đỡ lấy
Thánh Giá nặng vai gầy


Nhưng rồi mẹ nán lại
Lau dòng lệ sụt sùi
Bùi ngùi thương nhân loại
Mẹ hiệp ý thông công

Bước theo Chúa đồng hành
Đến giờ Chúa tắt thở
Hồn thơ thẩn đớn đau
Như mủi gươm đâm thấu.


Ôi! Mẹ vẫn khổ sầu
Ở lòng người nhạt nhẽo
Chạy theo cõi hư ảo
Khiến mẹ mãi khổ đau.

Xin hãy sống chiến đấu
Vì có mẹ đồng hành
Đồng Công Cùng Cứu Chuộc
Hy vọng cõi mai sau...



Ảnh và Thơ - HBTT 11/17/2011

Wednesday, November 16, 2011

Ảnh và Thơ-HBTT


 TIẾNG CHUÔNG MỖI NGÀY
Ảnh và thơ-HBTT
(Frame from Ngọc Danh)

Mỗi ngày con nghe những hồi chuông
Nghe hoài bên tai chẵng thấy buồn
Sáng, trưa, chiều, tối luôn nhắc nhở
Cần tiếng kinh cầu như hơi thở...



CHỜ THU
Ảnh và thơ-HBTT
(Frame from Ngọc Danh)

Ai đứng chờ Thu bên bờ sông
 Hỏi người lữ khách muốn qua không?
Bến đò chiều nay ôi trống vắng
Như cánh hạc buồn đứng chờ mong...


Monday, November 14, 2011

Ảnh và Thơ-HBTT



LÓNG LÁNH MÙA ĐÔNG
Ảnh và thơ - HBTT

Con ca ngợi ôi kỳ công Chúa
Trong bốn Mùa, đặc biệt Mùa Đông
Con đứng lặng ngắm nhìn bất động
Giọt đá óng ánh ôi kỳ công...




NIỆM PHÚT CHIỀU TÀ

Ành và Thơ - HBTT

Cha ơi! bóng chiều tà
Làm hồn con ngây ngất
Màu sắc thắm Tin-Yêu
Nói với con rất nhiều....



ÁNG MÂY TRỜI TIM TÍM
Ảnh và Thơ-HBTT

Mây ơi! mây có biết
Mây đẹp lắm mây ơi
Hay thẹn thùng với gió
Làm chú trăng mỉm cười
Xin ca ngợi Chúa Trời
Tặng làn mây tim tím
Như màu tím Hoa Sim

 

NHÌN THU ĐẾN RỒI
Ảnh và Thơ-HBTT
Mới hai ngày trôi qua
Mà hôm nay cây lá
Thu về rồi đấy nhỉ
Tuyệt mỹ bao sắc màu
Hướng lòng về thăm thẳm
Rồi một ngày có nhau
Về cõi trời với Chúa
Lòng con thấy nôn nao...

Thursday, November 10, 2011



DƯA HẤU VƯỜN NHÀ

Lạ
Hạ về
Tháng bảy rồi
Vườn rau xanh rậm
Quả dưa hấu no tròn
Nhánh tứ phiá bò ngang, bò dọc
Leo hàng rào, tay trèo, tay với
Lủng lẳng nặng như chẳng có hề chi!

Hôm nay sáng Chủ Nhật 7/24/2011 khí hậu nóng bức. Nhưng tôi muốn ra thăm quả dưa hấu lớn chưa?  Nhất là cái quả dưa hấu ngược đời treo lủng lẳng; tôi lấy tay đở quả dưa hấu lên, à thấy cũng nặng đấy!  
Nhìn quả dưa hấu tối nhớ đến câu chuyện của một anh chàng thắc mắc với Chúa.  Tại sao Chúa không cho quả dưa hấu trái ở trên cây, mà phải nằm ở dưới đất?  Trời nóng nực anh đi tìm một cái cây đứng hứng mát.  Bỗng dưng một trái táo chín rụng xuống đầu anh.  Làm anh giật mình! 
 -Anh lấy tay xoa xoa đầu, than đau.
 Anh thì thầm;
 “Chúa cũng hay thật, cũng may đây chỉ là trái táo thôi, chứ mà quả dưa hấu thì con tiêu rồi.”

7/24/2011
HBTT

MỘT CON CHIÊN LẠC TRỞ VỀ



MỘT CON CHIÊN LẠC TRỞ VỀ 

Bà Tư kể cho tôi nghe câu truyện mới xảy ra cách đây khoảng hai tháng, khiến tôi cảm thấy rằng mọi sự trên đời  đều do thánh ý Chúa xếp đặt thật nhiệm mầu, và huyền bí. 
Như thường lệ bà Tư thường đón Taxi đi tập thể dục. Tuổi đã già nên bà không còn lái xe nữa.  Bà mang theo cái túi đựng quần áo tập thể dục được ông tài xế để ở ghế trên, còn bà ngồi ghế dưới.
Khi bước xuống xe, bà cẩn thận bám lấy thành xe bước xuống, trong khi ông tài xế mở cửa lấy túi đồ đưa cho bà. Nhưng do vô ý ông đã đóng cửa xe và làm bập vào tay bà.  Thật đau điếng, bà choáng váng mặt mày trong khi tay kia sờ lên trán nói thầm với Chúa:
-Chúa ơi, con giận cái ông này, con giận ông này nhiều lắm rồi.
Mặt mày ông ta tái xanh, cứ nói đi nói lại câu: Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi...
Nghe thế bà trấn an:
-Tôi là người Công Giáo, tôi đã xin Chúa tha cho ông.
Cũng may ở đó gần một quán ăn.  Bà vội vàng đi vào tiệm xin muối. 
-Cho tôi muối, cho tôi muối.
Người làm kinh ngạc hỏi: 
-Bà cần muối làm gì?
-Ông lái taxi đóng cửa làm dập tay tôi.
Nghe thế mọi người khách trong tiệm đến hỏi dồn dập.
-Bà nên gọi luật sư ngay!
Bà Tư trả lời;
-Tôi không muốn thế.
Bà Tư nghĩ: “ngồi đây thì cũng chẵng bớt đi nổi đau đớn”. Bà trở lại phòng tập thể dục, mong rằng tập luyện  thì sẽ quên giảm nỗi đau.
Ngày hôm sau có một ông chủ hãng taxi tới xin bà thuật lại câu chuyện, khuyên bà nên đi bác sĩ khám và chụp hình.  Nhưng bà từ chối, chỉ xin một điều là không được đuổi ông taxi đó.
Mấy ngày sau, ông taxi mừng rỡ gặp bà Tư. Cám ơn bà rối rít, vì có đọc bản báo cáo. Ông cho biết là không bị mất việc, nhưng nếu lần sau còn bất cẩn nữa thì sẽ bị đuổi việc ngay.  Ông bảo:
-Bà lên xe tôi chở đi miễn phí. Bà nói:
-Lần này thôi nhe, lần sau ông phải lấy tiền. 
Sau khi tập thể dục xong, thấy ông đã đứng đó chờ.
-Bà lên xe tôi chở bà về nhà. Bà bảo;
-Tôi không về nhà đâu.  Ông hãy chở tôi tới nhà thờ.
Bà có thói quen, mỗi khi tập thể dục xong, đến nhà thờ cầu nguyện. 
Bà bước xuống xe, thấy ông lái xe cũng lẽo đẽo theo sau.  Đến nhà thờ, ông cũng mở cửa bước vào.
- Ơ cái ông này lạ chưa? vào đây làm gì?
Ông nói:
-Thưa bà, tôi cũng là người Công Giáo, mười bảy năm qua tôi không đi nhà thờ.
Bà Tư nhìn ông cảm động quá sức.
-Nói vậy thì từ nay ông hãy thường xuyên đi nhà thờ nhe...
Nước mắt ông tuôn trào sụt sùi và ông khẽ gật đầu.
Bà Tư quỳ gối trước thánh thể Chúa, nước mắt đầm đìa. 
Nhớ lại câu hỏi với một linh mục:
- Cha ơi,  con đang dọn nhà mà sao Chúa để con bị đau tay, hay là Chúa không muốn con dọn nhà?
Cha trả lời:
- Không phải vậy đâu…
Chuyện cũng lạ nữa chỉ sau  hai ngày,  tay bà đã bình phục, và không bị gảy xương.
Biến cố này xảy ra, trong cái rủi có cái may, nhưng kết thúc thật là một huyền nhiệm Chúa làm.  Chúa đã dùng lòng khoan dung của một bà cụ để mang về cho Ngài một con chiên thất lạc.  Đã lâu năm Ngài mong mỏi  tìm kiếm.   Cách ứng xử của bà cụ là một cách truyền giáo đầy hiệu năng , vì tình thương tha thứ và tấm lòng đại lượng của bà cụ , chính là nhân chứng của niềm tin vào Đức Giê-su Thập Giá.

 HBTT
11/11/11

Tuesday, November 8, 2011

HBTT-ky niem khan tron doi 4-16-2008

KHẤN TRỌN ĐỜI NỮ TU
Ảnh của  Phạm ngọc Thạch CMC, Carthage , MO.

Con dang tay từ trần gian khấn nguyện
Xin chân thành với Chúa, Chúa trên cao
Đi trên đường phù hoa thôi lưu luyến
Muốn trọn đời ôm ấp phút kết giao.
(Trích thơ của Linh Duyên) 





Mommy and Grandma

Mommy and Grandma
HOA HỒNG CÀI ÁO
Ảnh của  Phạm ngọc Thạch CMC, Carthage , MO.
Con sẽ không đợi một ngày kia
Có người cài cho con lên áo một bông hồng
Mới hoảng hốt nhận ra mình mất mẹ
Mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
 (Trích thơ của Đỗ Trung Quân) 


Monday, November 7, 2011

Ba Noi Toi

Bà Nội Tôi

Bà nội tôi phúc hậu
Nội là đóa hoa quỳnh
Thầm thì đời cầu nguyện
Bà sống đời nội tâm

Khuôn mặt nội trái xoan
Đôi mắt tựa lá liễu
Sóng mũi cao thanh tú
Môi tươi cười nở xinh
Nội đẹp nhất xóm đình
Đẹp nghiêng thành đổ nước
Hoa Quỳnh đẹp sau trước
Bí ẩn và huyền diệu.

Nội mẫu gương nhân từ
Sống như bậc chân tu
Hiền lành và khiêm nhu
Đơn sơ và đôn hậu.

Nội chọn sống khó nghèo
Vài bộ đồ thanh nhã
Thương người nghèo bơ vơ
Quan tâm và giúp đỡ.

Chẵng thấy nội bon chen
Ham muốn sự ở đời.
Dù thăng trầm cuộc sống
Nội tỏa nắng bình minh.

Mình tôi và bà nội
Dự Lễ sáng và chiều.
Cuộc đời sống Tin, Yêu 
Bừng lên trong tim nội

Chúa thương Chúa gọi về
Trở về nơi Thiên Quốc
Xin lòng Chúa xót thương
Hưởng phúc ân thánh Chúa.



Nhớ ngày giỗ của Bà Tháng 11 ngày 4.  Bà Mất Tháng 11 ngày 4 năm 2010
***Nội Tôi:   Chúa đã đưa bà về hưởng phúc trường sinh cách nay hai tuần, đặc biệt vào tháng 11, tưởng nhớ các Thánh và các Linh Hồn, bà hưởng thọ 86 tuổi.  Tôi mến phục bà nội, nhất là tính hiền từ và thánh thiện. Ngày nào bà cũng siêng năng đi Lễ sáng và cả Lễ chiều nữa.  Bà chỉ nói những khi cần thiết, không bao giờ tôi nghe bà lớn tiếng hay la mắng một ai. Bà không hề nói xấu, mỉa mai, phê bình, chê trích, hay nói về chuyện của người khác.  Bà luôn âm thầm và vui vẽ với mọi người.  Thỉnh thoảng tôi thấy bà nói chuyện vui cười với hàng xóm vậy thôi.  Và điều tôi cảm thấy được ở nơi bà là lúc nào cũng thấy bà bình an trong mọi cử chỉ, hành động.

Bà luôn chu toàn bổn phận của mình một cách chu đáo trong việc nội chợ. Bà đi chợ mua những món ăn tầm thường không đắt tiền, nhưng bà nấu rất ngon và mỹ vị. 

Bà như đoá hoa quỳnh, nét đẹp của bà khi tôi xem lại hình lúc bà còn trẽ và cho đến khi về già, tôi thấy nét đẹp của bà huyền diệu làm sao ấy, giống như hoa quỳnh đẹp, chỉ nở vào ban đêm, hiếm thấy ở trên đời. Lý do có lẽ vì sự thánh thiện của bà đã phản ảnh một phần nào nét đẹp giống Đức Mẹ và cuộc đời ẩn dật của Mẹ Maria.  

Cháu Nhớ Bà
HBTT
MẸ ĐỌC KINH Ảnh của  Bro. Phạm ngọc Thạch , Carthage MO. USA.( Đặc biệt cho tháng 10 . Tháng Đức Mẹ Mân Côi)  Không để lại cho con
một gia tài giầu có
nhưng để lại cho con
lời kinh đêm Mẹ đọc
âm thầm suốt một đời
cầu cho con khôn lớn..
(Trích bài thơ Để Lại Cho Con của Trần Thu Miên)