MỘT CON CHIÊN LẠC TRỞ VỀ
Bà Tư kể cho tôi nghe câu truyện mới xảy ra cách đây khoảng hai tháng, khiến tôi cảm thấy rằng mọi sự trên đời đều do thánh ý Chúa xếp đặt thật nhiệm mầu, và huyền bí.
Như thường lệ bà Tư thường đón Taxi đi tập thể dục. Tuổi đã già nên bà không còn lái xe nữa. Bà mang theo cái túi đựng quần áo tập thể dục được ông tài xế để ở ghế trên, còn bà ngồi ghế dưới.
Khi bước xuống xe, bà cẩn thận bám lấy thành xe bước xuống, trong khi ông tài xế mở cửa lấy túi đồ đưa cho bà. Nhưng do vô ý ông đã đóng cửa xe và làm bập vào tay bà. Thật đau điếng, bà choáng váng mặt mày trong khi tay kia sờ lên trán nói thầm với Chúa:
-Chúa ơi, con giận cái ông này, con giận ông này nhiều lắm rồi.
Mặt mày ông ta tái xanh, cứ nói đi nói lại câu: Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi...
Nghe thế bà trấn an:
-Tôi là người Công Giáo, tôi đã xin Chúa tha cho ông.
Cũng may ở đó gần một quán ăn. Bà vội vàng đi vào tiệm xin muối.
-Cho tôi muối, cho tôi muối.
Người làm kinh ngạc hỏi:
-Bà cần muối làm gì?
-Ông lái taxi đóng cửa làm dập tay tôi.
Nghe thế mọi người khách trong tiệm đến hỏi dồn dập.
-Bà nên gọi luật sư ngay!
Bà Tư trả lời;
-Tôi không muốn thế.
Bà Tư nghĩ: “ngồi đây thì cũng chẵng bớt đi nổi đau đớn”. Bà trở lại phòng tập thể dục, mong rằng tập luyện thì sẽ quên giảm nỗi đau.
Ngày hôm sau có một ông chủ hãng taxi tới xin bà thuật lại câu chuyện, khuyên bà nên đi bác sĩ khám và chụp hình. Nhưng bà từ chối, chỉ xin một điều là không được đuổi ông taxi đó.
Mấy ngày sau, ông taxi mừng rỡ gặp bà Tư. Cám ơn bà rối rít, vì có đọc bản báo cáo. Ông cho biết là không bị mất việc, nhưng nếu lần sau còn bất cẩn nữa thì sẽ bị đuổi việc ngay. Ông bảo:
-Bà lên xe tôi chở đi miễn phí. Bà nói:
-Lần này thôi nhe, lần sau ông phải lấy tiền.
Sau khi tập thể dục xong, thấy ông đã đứng đó chờ.
-Bà lên xe tôi chở bà về nhà. Bà bảo;
-Tôi không về nhà đâu. Ông hãy chở tôi tới nhà thờ.
Bà có thói quen, mỗi khi tập thể dục xong, đến nhà thờ cầu nguyện.
Bà bước xuống xe, thấy ông lái xe cũng lẽo đẽo theo sau. Đến nhà thờ, ông cũng mở cửa bước vào.
- Ơ cái ông này lạ chưa? vào đây làm gì?
Ông nói:
-Thưa bà, tôi cũng là người Công Giáo, mười bảy năm qua tôi không đi nhà thờ.
Bà Tư nhìn ông cảm động quá sức.
-Nói vậy thì từ nay ông hãy thường xuyên đi nhà thờ nhe...
Nước mắt ông tuôn trào sụt sùi và ông khẽ gật đầu.
Bà Tư quỳ gối trước thánh thể Chúa, nước mắt đầm đìa.
Nhớ lại câu hỏi với một linh mục:
- Cha ơi, con đang dọn nhà mà sao Chúa để con bị đau tay, hay là Chúa không muốn con dọn nhà?
Cha trả lời:
- Không phải vậy đâu…
Chuyện cũng lạ nữa chỉ sau hai ngày, tay bà đã bình phục, và không bị gảy xương.
Biến cố này xảy ra, trong cái rủi có cái may, nhưng kết thúc thật là một huyền nhiệm Chúa làm. Chúa đã dùng lòng khoan dung của một bà cụ để mang về cho Ngài một con chiên thất lạc. Đã lâu năm Ngài mong mỏi tìm kiếm. Cách ứng xử của bà cụ là một cách truyền giáo đầy hiệu năng , vì tình thương tha thứ và tấm lòng đại lượng của bà cụ , chính là nhân chứng của niềm tin vào Đức Giê-su Thập Giá.
HBTT
11/11/11