Thursday, December 30, 2010

Theo Một Vì Sao

Theo Một Vì Sao
 ***
Cuộc hành trình
Ba học sỹ
Theo hướng chỉ
Sao huyền bí
Cởi lạc đà
Qua sa mạc
Vượt đồng hoang
Xuống thung lũng
Lên núi đồi
Xa mỏi gối
Đêm u tối
Phủ Sương mù.....

Khi đến nơi
ồ! không thấy?
Cung điện đẹp
Rộng nguy nga...
Nhưng lại là
Túp lều nhỏ
Của chiên, bò.......

Gặp được Chúa
Đấng tôn thờ
Vua nào ngờ
Đấng là Vua.........

Ước mong sao
Nguồn ánh sáng
Đến mọi người 
Trong trái tim
Người dn dắt.

HBTT 12/18/2010
***MT 7:7 Chúa nói, “Anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ thì sẽ mở cho.”  Dù ngày hay đêm, ánh sao lúc nào cũng toả sáng, nhờ hồng ân của Chúa.
Ước mong chúng con trở nên ánh sao dẫn đưa tha nhân về với Chúa.  Trong tâm hồn và qua cuộc sống là hành trình Chúa mời gọi chúng con là ánh sao đức Tin.  Ánh sao đó đã inh dấu khi chúng ta được rửa tội.  Hầu mong ánh sao đức tin ấy xua tan bóng đêm dầy đặc của sự ích kỷ, đam mê, hận thù, vô tâm, chai lì, và tội lỗi bao trùm khắp nơi.

HBTT

Friday, December 24, 2010

 
A Happy Gift
 
One night,
One biting cold night
At that time, in the sky,
There was strange star. It was very bright
It showed the kings how to find
“One Baby, who would be Christ!”

This night,
The bells are ringing
Jingle! Jingle! And jingle. . .
To wake everythings from their sleeping!
And, people are crowding
In the church to revering Christ. . .

Oh, my Christ!
A tiptop gift,
God gives me heaps
In my soul, there is great leap
And, it is full of believes
With me, Caritas is so deep! ! !

This time,
He is smiling
He is whispering
He is listening
To me. . . and I am also smiling
Because his peace is filling in me!

24/12/2009
Vu Thuy
Caritas means the love of the God. 
***Thank you chi Thuy a Happy Gift is a gift to share!!!
 Vu Thuy recitting

Tuesday, December 21, 2010

THIÊN CHÚA NHẬP THỂ

Chúa đã đến trong mùa Đông giá rét
Để sưởi ấm hồn con trong tình ái
Ôi! Chúa Giêsu Hài Đồng Ngôi Hai
Đã sinh ra trong máng cỏ hang lừa
Ngài là Vua muôn thuở từ xa xưa
Ngài là Vua cả trời và cả đất
Ngài là Vua cao cả trên các vua....

Ôi! Chúa ơi, Ngài là Đấng Uy Quyền
Mà khiêm hạ xuống trần gian đổ nát
Mang thân phận yếu đuối và mong manh
Với cảm xúc cô đơn và giá lạnh
Gặp khốn khó, không có nơi gối đầu
Cũng bất lực, bị oan và phản bội
Thập giá nặng khổ sầu, bị bỏ rơi
Bởi Yêu con Chúa chấp nhận thiệt thòi
Chọn Nhập Thể làm người cung lòng Mẹ
Tên Ngài tuyệt vời Em-ma-nu-en
Và mãi mãi Chúa ở cùng chúng con........

HBTT
 12/18/2010

Saturday, December 18, 2010


CHRISTMAS WISHES

This Christmas, I do not desiring many gifts.
But I do want gifts to be giving to the needy,
The poor, and all young children.
For all the families to be united with forgiveness
Placing in their souls trust and love,
Little infant Jesus to be in their midst
Helping them to become holy, and happy families
Sitting around the fire place singing Christmas carols
How I want their hearts .......
To feel loves with joys of the Holiday Spirit.
I said a prayer for all unlucky stars
That all the angels will reach out to warm them.

Amen.

Thursday, December 16, 2010

Silent Night/ singer HBTT, guitar-Mr.Jim




ĐÊM NOEl NHIỆM MẦU

Đêm Noel mầu nhiệm
Tâm hồn con lâng lâng
Nhẹ nhàng như hương trầm
Ngắm Chúa trong máng cỏ
Trong máng cỏ nhiệm mầu
Qua ánh nến lung linh
Qua hương thơm ngọt ngào
Mẹ và Thánh Cả Giuse
Thật vui mừng biết bao
Ngắm chú bé Hài Nhi
Bé nhỏ và trìu mến.  

Kìa ba vua đang đến
Từ ba phương trời xa
Đến thăm Chúa Cứu Thế
Một sự lạ rỡ ràng
Tặng quà cho con Chúa
Vàng, mộc dược, nhủ hương. 

Lạy Chúa con ca ngợi
Chúc tụng và tán dương
Ngài đã bỏ Ngai Vàng
Xuống trần gian đổ nát
Mang ân sủng dạt dào
Mang hy vọng trào dâng
Mang Tình Yêu thắm thiết.  

Ở trong Ngôi Thánh Đường
Trong lành và yên tỉnh
Tiếng hát trộn câu kinh
Con âm thầm tặng Chúa
Một món quà tí hon
Chính trái tim nho nhỏ
Với hiến dâng xác hồn.

HBTT  



Có Một  loài  Hoa

     
       Cây không lá cũng không cành 
Bên cây lại có một nhành hoa tươi        
Hoa không hút mật ngọt đời      
Mà hoa chỉ hút những lời Thánh Kinh
Hoa là thiếu nữ xinh xinh
Gởi hồn gởi xác của mình cho cây
Cây khô ấy là cây gì?
Là Cây Thập Tự cứu nguy cõi đời
Là nơi con một Chúa Trời
Chết vì tội lỗi mọi người chúng ta
Là Cây đã trổ sinh hoa 
Hoa nho nhỏ bé, mong gần bên Cha.

A Gift from Cô Xuân (Tình Cô Cháu)     
 12/16/2010



NHỚ MẸ

Những ngày năm trước mẹ tôi
Mẹ tôi còn khỏe, còn ngồi nhà trên
Mỗi lần qua với mẹ hiền
Chăm bà ăn uống cười hiền với tôi
Trưa chiều tắm mẹ xong rồi
Mẹ tôi làm dấu dâng lời cảm ơn
Cảm ơn Chúa đã cho con
Cơm ngon canh ngọt bụng còn no đây
Cảm ơn con, tắm mẹ này
Cho người mát mẻ, đưa tay sờ đầu
Nắng chiều vuột tắt tối mau
Mẹ tôi lại hỏi “Nhà mày ở đâu?”
Tôi thưa với mẹ đôi câu
Nhà con thì phải đi lâu tới nhà
Mẹ ngồi nghĩ mãi mới ra
Mẹ nhìn mẹ nói “Con về nao sang...?
Qua tuần con rảnh sẽ qua
Rồi con dìu mẹ ngồi đằng trước sân
Ngồi chơi nắng sáng trong lành
Bên hòn non bộ lăn tăn chú rùa
Mẹ tôi chợt nhớ chuyện xưa
Mẹ ngồi mẹ nói “Con rùa nó khôn!”
Ngày ông mất nó chậm chờn
Bò vào ngay cửa chắc còn thương ông
Bà bắt nó, thả h trong
Và bà bảo nó hãy nằm ở đây.
Chủ mày đã chết rồi thì
Vào hồ mà ở tao thì cho ăn
Tép khô, hủ tíu, để dành
Ngồi ăn bà múc vài canh cho rùa
Chú rùa nhìn thấy hiền khô
Ngoi lên mặt nước nhặt thừa thức ăn
Cụ bà chăm vật không nhanh
Trong tình cảm ấy rùa thành ơn sâu.

Thời gian mẹ yếu ,mẹ đau
Chân đi chẳng vững, trí nào nhớ lâu
Con đứa trước, nhớ đứa sau
Sức khỏe mẹ xuống bắt đầu từ đây
Nắn bàn chân mẹ yếu gầy
Lòng tôi chạnh nhớ những ngày xa xưa
Cặp chân ấy: nhám, ráp, thô
Cặp chân mụn ngứa không chừa chổ nao
Tối về ngứa biết là bao
Vải thô quấn thuốc chậm vào chổ đau
Ngày ngày tháng tháng dãi dầu
Cặp chân ấy vẫn đối đầu nắng mưa
Tảo tần gánh mít nặng đưa
Đôi quang ,cặp thúng, đi trưa tối về
Đường đi nhiều quãng ghồ ghề
Đường về nhiều lúc tứ bề nước lên
Thế mà chân vn như tên
Gánh đi thoăn thoắt kiếm tiền nuôi con
Giờ đây chân mẹ mỏi mòn
Tôi càng thương mẹ mắt rơm lệ sầu
Những ngày nuôi mẹ bệnh đau
Nằm trong bệnh viện lòng sầu biết bao
Nghe hơi thở mẹ thều thào
Khi dày, khi mỏng ,khi vào, khi thưa
Đôi mắt ấy,chẳng nhắm hờ
Trong đôi mắt ấy như chờ đợi con
Tôi mong đêm sáng nhanh hơn
Để cho anh chị vẫn còn ở xa
Kịp chân về với mẹ già
Và rồi Chúa cũng giúp qua hiểm nghèo
Mẹ tỉnh lại ngày tiếp theo
Trí-lực như đã cùng theo sứ thần
Trở về giúp mẹ bình sinh
Bàn tay mẹ đã đưa dần lên cao
DẤU THÁNH mẹ vẽ trên đầu
Trong lòng mẹ vẫn ước ao CHÚA TRỜI
Chú Nho giúp mẹ của tôi
Đọc kinh sách thánh CHÚA TRỜI mẹ nghe
Hỏi mẹ có biết không nè?
Mẹ tôi khẽ gật tôi nghe ấm lòng
Thấy mẹ tỉnh, anh em mong
Cầu cho mẹ khỏe trong vòng nay mai
Nhưng sức mẹ chẳng còn dai
 Nằm chđau đớn chín bữa nay rồi
Mẹ theo ĐỨC MẸ về trời
Hưởng đời hồng phúc CHÚA TRỜI thương ban
Nhớ ngày mẹ mất con làm
Vần thơ kính mẹ con mang tâm tình
Con nay cầu CHÚA thiên đình
Trên cao mẹ hưởng phúc vinh thánh nhàn
ĐÀN CON, CHÁU dưới nhân gian
THƯƠNG BÀ, NHỚ MẸ MUÔN VÀN TRI ÂN.


Nhớ ngày mẹ mất 4/11/2010
(My aunt) Phạm Thị Kim Xuân

Saturday, December 11, 2010

CHO VÀ NHẬN 


Có một anh Việt kiều
Anh về thăm quê cũ
Gặp một ông cụ già
Cụ xin vài viên thuốc
Chàng trai vui tặng ông
Xúc động ông thuyết phục
Nhận hai con cá này.

Anh Việt kiều ướt mi
Hai con cá bé ti
Là bữa ăn trong ngày
Của ông cụ lòng ngay
Ôi! tình người cao quí!

HBTT
 Niềm Vui Khó Tả

Chúa cho bé niềm vui
Cùng mẹ đi dạo mát
Giữa đồng xanh bát ngát
Gió thổi mát hiu hiu
Bé mang theo con diều
Thả quyện trong gió chiều

Có tiếng tiêu trong gió
Có tiếng chim líu lo
Vợ chồng chim xây tổ
Chim bố chở cành khô
Bận bịu suốt buổi chiều
Chim mẹ cùng long đong
Nhồi rơm nom thật khéo!

Mẹ nói khẽ với em:
“Chim đang xây nhà mới
Đón chim con ra đời!”
Mẹ bảo em ráng đợi
Chỉ hơn ba tuần nữa
Bầy chim non sẽ nở. . .

Thấp thỏm suốt ba tuần
Em trở lại vườn hoang
Kiễng chân nhìn lên tổ
Chim bố đã vắng nhà
Chim mẹ bận bịu luôn
Trứng chim vừa tách vỏ
Có tiếng kêu “chiêm chiếp”!

Ngắm bầy chim ríu rít
Em thì thầm cảm tạ 
Chúa trời thật cao siêu
Cho em xem phép lạ
Một niềm vui khó tả. . .
Khi ngắm bầy chim non!

HBTT

Saturday, December 4, 2010

CHUYỆN BÉ THIÊN NHI

CHUYỆN BÉ THIÊN NHI
 
 
Bé Thiên-Nhi là con út trong Gia Đình sáu anh em.  Bé thường chơi cắt giấy, làm hình người, cắt quần áo cho chúng, bé ngả ghế ra làm nhà.  Bé không hề biết con nít phải có nhiều đồ chơi như: những con gấu hay những con búp bê.... cho đến một ngày bé được lên Sài-gon, thấy những con búp bê treo lủng lẳng, nhìn thấy mà mê, rồi còn biết mở và nhắm mắt, thật là dễ thương. Bé im lặng suy nghĩ, ước gì mẹ có thể hiểu được ước muốn của mình thì hay quá nhỉ! Nhưng bé đã không dám đòi mẹ mua.  Một mình mẹ đã quá vất vả lo nuôi năm người con rồi, còn Ba và anh cả thì đang định cư tại Mỹ.  Nên Nhi chỉ còn biết im lặng với ước muốn của mình.

Thời gian khoảng sáu năm sau, gia đình Thiên-Nhi được đoàn tụ ở Mỹ.  Lần đầu tiên đi chợ Mỹ cái gì cũng lạ, cái gì cũng thích và cái gì cũng có, không thiếu một thứ gì.  Chợ quá to lớn, đi mỏi cả chân và đi cả ngày cũng chưa xem hết các món đồ. Nhìn những con búp bê, bé liền nhớ lại lúc còn ở Sài-Gòn, mà tưởng như mình đang mơ, sao mà nhiều và đẹp thế! Bé cầm mãi cái hộp con búp bê, vui sướng làm sao, nhất định muốn mua cho bằng được. Nhưng lúc ra tính tiền, thấy ông anh hai lảm nhảm gì đó, rồi không được vui vì phải trả tiền vài món đồ cho Thiên-Nhi.  Lúc đó bé cũng định trả lại con búp bê, nhưng người tính tiền đã nhanh hơn và đã bấm số.  Trong lòng bé thầm nghĩ: “ Trời ơi, tình nghĩa ở đâu mua có vài thứ đồ cho em mà cũng keo kiệt.” 

         Thời gian thấm thoát trôi nhanh! Lễ Giáng Sinh đã đến. Mẹ và một cô trong xứ đạo đi mua đồ chơi nhiều lắm.  Về đến nhà hai người gói quà cho đến đêm tối mới xong.  Ông Già No-en chính là anh ba của Thiên-Nhi.  Lần đầu thấy ông già No-en, mấy đứa nhỏ mừng rỡ, ánh mắt sáng lên, nóng lòng mong các món quà....

         Còn cô bé Thiên-Nhi, nay bước vào tuổi dậy thì,  tuổi có nhiều ước mơ đang thầm thì chớm nở.  Buổi tiệc cũng sắp tàn, nhiều người đã lác đác ra về. Cô bé chợt bước ngang qua cây No-en, nhìn thấy bên đống đồ chơi, giấy rác bề bộn vì các em mở tung, xé vụn nát.  Mà thật kỳ lạ sao quà vẫn còn nằm y đó!   Nhi nhăn mặt, thầm thì và tự hỏi lý các em không lấy quà nhỉ? Một người bạn nghe Thiên Nhi lẩm bẩm như vậy liền trả lời:

       “Nhi ơi! Vì các món quà này rẽ tiền nên tụi nó không lấy đó.”  Nhi thật sự ngỡ ngàng trước câu trả lời.

       “Trời ơi, quà cho không mà còn chê rẻ. Đúng là kẻ vô ơn, dù có rẽ các em làm gì có tiền mà mua chứ!  Nhi thầm suy nghĩ, phải như ông già No-en tặng hết quà này cho các em nhỏ nghèo bên Việt Nam thì chúng hạnh phúc, hoan hỉ biết chừng nào!  Nghĩ tới mấy em nhỏ phải đi lụm bọc, bán vé số, mà Nhi không cầm được nước mắt.

        Nhi cúi xuống bốc lên con búp bê về chổ ngồi, vừa suy nghĩ vừa buồn cho những đứa trẻ sinh ra ở Mỹ, không thể cảm nhận được cái nghèo khổ, và túng thiếu là gì?  Mà chỉ biết đòi hỏi, không nghĩ tới ba mẹ mình vất vã đi làm ca ngày, ca đêm có khi hơn 8 tiếng đồng hồ ở nơi làm việc.
   
      Nay Nhi đã lớn và đang học trên đại học.  Nhi học ba ngày và đi làm ba ngày.  Tiền học Nhi tự trả. Chúa thương Nhi cũng dành dụm được tí tiền, làm ở đâu Nhi cũng được người ta thương mến vì lòng nhân ái.  Nhi suy nghĩ nếu như mình có thể làm được điều gì cho một đứa trẻ nghèo thì tốt biết mấy. Thay vì dùng tiền phí phạm mua quần áo và những thứ không cần, thì mình hãy dùng tiền đó giúp đ những người túng thiếu, kém may mắn, đang rất cần tiền để sống. Chúa dạy: “cho đi thì có phúc hơn là nhận lãnh."

       Nhi đã gởi tiền giúp đỡ một em bé khuyết tật. Rồi cùng với năm tháng, mỗi khi có cơ hội được giúp đỡ người khác, Nhi rất lấy làm hạnh phúc.  Có nhiều em nhỏ thường đến nhà Nhi chơi, khi ra về,  vừa bước chân ra cửa, Nhi nghe thấy em nói lớn với mẹ:

       “Chị Nhi thương con nhiều lắm Mẹ, chị cho con nhiều quà nè.”

        Chúa dạy chúng ta hãy cho đi thì có phúc hơn.  Càng giữ của cải tích luỹ ở đời này thì mối mọt, giông bão, tai ương hay trộm cắp cũng lấy mất.   Còn cho đi thì chính là lúc mình nhận lãnh, và sự lãnh nhận này không hề hư mất ở đời sau. (Lc 12 :33-34)


HBTT 

Sunday, November 28, 2010

 
Người thợ thêu
 
Hồn con là cuộn vải thô
Phúc Âm là cuốn chỉ tơ đậm màu
Lời Cha xóa sạch âu sầu
Đời con thành bức tranh màu Cha thêu

Thêu đi thêu lại nhịp cầu
Tô màu đỏ thắm bắc sâu cõi lòng
Từ đời là một mùa đông
Cha thương biến cải trời hồng xinh tươi

Nhờ Cha, con biết vui cười
Không buồn thế sự, cuộc đời mong manh
Cha ban phước cả, ơn lành
Mà Cha chỉ dặn : Nhiệt Thành Tin Yêu

Cha về trong đám mây chiều
Con ra đầu ngõ, kiệu vàng rước Cha
Cha về rực rỡ ngàn hoa
Con đi lẽo đẽo theo Cha của mình...     

Đông Khê 



        

Tuesday, November 16, 2010

Raindrops Of Graces



 
PRAYER FOR THE CHILDREN

Dear Almighty God, all the Angels and Saints
 For the suffering children
Help them out of darkness, and out of fear
From being abducted in Cambodia
In Africa, and the Worldwide...
Heal their wounds, and traumas
Restore to the children their innocent smile.
I entrust to Thee their SECURITY
I Praise Thee, and Love Thee forever.

Amen

Inspiration from Father Nguyen Ba Thong website:  http://www.hayyeuthuongnhau.org/

Friday, November 12, 2010

Cô bé Antonietta Meo
 Cô bé Antonietta Meo ở Roma, sinh năm 1930 tháng 12, ngày 15.  Năm 1936 tháng 4, ngày 25 khi vào khám bệnh bác sĩ bảo bé mắt bệnh ung thư xương.  Tội nghiệp cho bé biết bao một cái chân của bé phải bị cưa cụt.  Người ta thay thế, đắp cho bé một cái chân giả, và bé tiếp tục vẫn đi học.  Cô bé chăm chỉ học rất giỏi, học đâu hiểu đó.  Kể từ ngày đó bé thường xuyên viết những bức thư nhỏ cho Chúa, cạnh bên dường để dưới tượng Chúa Giê-su, để đêm đến Chúa đọc.  Những lá thư ngắn đầy chân tình, tin tưởng, và cầu nguyện.

    Có ngày người ta thấy bé quỳ cầu nguyện, với một cái chân giả đau như thế mà bé quỳ hơn một tiếng đồng hồ bất động trước nhà Nguyện Thánh Thể.  Một ngày kia bé có dòng suy nghĩ rất lạ,  không phải cô giáo dạy mà bé có thể hiểu được một mầu nhiệm cao siêu, mẹ bé rất đổi ngạc nhiên, nhờ bé giải thích, bé nói "Linh hồn mình giống như là trái táo, trong trái táo, có mấy hạt đen, trong hạt đen có những lớp trắng, mẹ biết đó là gì không?  Đó là hông ân đó mẹ."  Mẹ bé không ngờ sao bé có thể so sách, và hiểu được những điều đó! 

    Ngày bé lâm trọng bệnh ở trong nhà thương.  Bố mẹ rất lo lắng cho tính mạng của bé,  bố bé đã gom góp tất cả bức thư và gởi cho Đức Giáo Hoàng Pius XI, sau khi đọc xong Ngài rất cảm động, và hồi âm xin bé cầu nguyện cho Ngài.  Xin Chúa ban ân huệ giống như ân huệ Chúa đã ban cho bé.  Hôm sau bác sĩ đã cho bé vào phòng mổ, và bé lại bị cắt 3 cái xương sườn, đau đớn vô cùng, bác sĩ ngạc nhiên bé chẳng hề than đau.  Bé còn nhờ mẹ viết dùm 2 bức thư cúi cùng, xin ơn chịu đựng, và cầu nguyện cho những người tội lỗi.  Bé còn biết 10 ngày nửa Chúa sẽ rước bé về.

    Ngày Lễ các Thánh Anh Hài năm 1937, một nụ hoa bé nhỏ của Chúa, Ngài đã hái về sớm.  Sau cái chết của bé, có nhiều người được ơn trở về, và nhiều người cũng lãnh nhiều ơn huệ của Chúa nửa. 

    Chúa chính là tia nắng mai soi vào những tâm hồn bé nhỏ.   Cám ơn Chúa đã ban cho Giáo hội một vị thánh nhỏ tuổi nhất, hơn 6 tuổi rưởi.


THƯ GỞI GIÊ-SU
   
Bé Ăng-toan-nét
Chưa đầy sáu tuổi
Được Chúa ban ơn
Thấu hiểu nhiệm màu
Về hồng ân Chúa.
Bé thường viết thư
Để trên đầu giường
Gởi Chúa Giê-su. . .
Lá thư đầu tiên
Bé viết thế này:
"Lạy Chúa Giê-su
Ngày mai đến trường
Con xin phép sơ
Được học giáo lý
Rước lễ lần đầu
Trước Lễ Giáng Sinh
Để được rước Chúa. . .  
Ôi! Chúa Giê-su
Xin Chúa ở cùng
Tim con mãi mãi..."
   
Hơn trăm lá thư
Bé gởi Giê-su
 Đầy tình bác ái
Bé xin ân huệ
Cho người tội lỗi
Và cho chính mình
Được ơn sám hối. . .
  
 Hai thư cuối cùng
Bé không còn sức
Nhờ mẹ viết dùm
Bé đọc mẹ nghe:
"Lạy Chúa Giê-su
Con Yêu Chúa lắm
Muốn cùng Giê-su
Đóng Đinh Thập Tự
Trên đồi Can-vê.
Xin Ngài nhắn lại
Tình con với Chúa."
 "Lạy Chúa Giê-su
Qua những đớn đau
Con dâng lên Chúa
Xin Ngài thứ tha
Cho người tội lỗi.
Con nhỏ của Chúa
Gởi Chúa nụ hôn.”
  
 Bé là nụ hoa
Chúa sớm hái về
Tỏa hương Thiên quốc.

HBTT
November 8, 2010